Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2008

GỬI NHẬT NGUYỆT

BÀI THƠ VIẾT NGÀY 2-4

GỬI NHẬT NGUYỆT

Sẽ không có một buổi chiều nào nữa
Buổi chiều kia thành kỷ niệm mất rồi
Tiếng chim hót cuối ngày sau cánh cửa
Sông cuối ngày lặng lẽ lục bình trôi.

Ta đã để cái nhìn vô tư nhất
Vào một phương không thể cứ vô tình
Mà chẳng biết đuợc gì hay lại mất
Đang nghĩ gì sao lòng dạ rối tinh?!

Em lặng lẽ đi về như vẫn thế
Ta ra đi lòng bỗng thấy rượi buồn.
Cứ muốn nói một câu mà không thể
Nắng đang chiều, ánh mắt đã hoàng hôn.

Rất có thể, ta không còn gặp lại
Nhưng biết đâu trong cõi rủi may này
Ta biết được một nẻo buồn vụng dại
Và một lần tìm được một bàn tay!

Không có nhận xét nào: